[Dịch]Thiên Long Lệnh Bài- Sưu tầm

Chương 118 : Ngươi là gì của Lâm Long ?

Người đăng: 

.
_ Thế có phải ngoan không hehe . Chú cứ yên tâm . Anh rất chí công vô tư, sẽ cho chú mấy cái nhiệm vụ để mà kiếm 100 tỷ trả lại . Hê hê . Tiểu Thần Đèn cười nói . _ Ặc, nhiệm vụ gì thì để tối đã ông anh . Giờ em còn đi học . Lâm Quân bó tay nói, bây giờ hắn còn đang trong giờ học thì làm sao có thể hoàn thành mấy cái nhiệm vụ tên chó má này đưa ra . Đừng nhìn hắn lúc nào cũng cười hihi haha trong rất vô hại, nhưng chỉ khi nào cho nhiệm vụ thì mới biết . 100 tỷ cũng không phải số tiền dễ kiếm đâu . _ Ừ, thế chú thoát đi . Tối tìm anh lấy nhiệm vụ . _ Ừ . Lâm Quân gật đầu một cái rồi quay sang bọn Huyền Nạn và đám ma thú nói : _ Các ngươi cứ yên tâm . Tối nay ta sẽ cho tất cả ra ngoài . Nói rồi Lâm Quân thoát hẳn ra ngoài, không cho đám Huyền Nạn nói thêm một câu nào . _ Ặc, thiếu gia đợi đã . Huyền Nạn đổ mồ hôi nói nhưng rất tiếc là Lâm Quân đã biến mất rồi . Nhất thời, hắn có một linh cảm cực kỳ xấu . Khi quay qua nhìn Tiểu Thần Đèn thì y như rằng, tên này cũng đang nhìn về phía hắn nở một nụ cười quái dị nói : _ Hêhê, các chú em . Hôm nay anh huấn luyện lần cuối . Sặc, chết con rồi má ơi . ……………………………………….. Tâm trí Lâm Quân trở lại với thân thể của hắn, Lâm Quân có chút choáng đầu mở mắt ra . Dù sao thì cũng không giả vờ ngủ được . Vừa ngẩng đầu lên, mở mắt ra thì đập vào mặt là một bộ mặt trắng trẻo xinh đẹp . 2 con mắt đang tròn xoe nhìn hắn, đôi môi đỏ mọng nhưng muốn nói điều gì đó . Cô gái thấy Lâm Quân tỉnh lại thì chỉ tay vào mặt Lâm Quân và nói : _ Trò ………ặc …………… Nói chưa hết câu thì cô ta nhìn thấy rõ được khuôn mặt của Lâm Quân . Nhất thời cô ta ngây ngẩn cả người đứng im tại chỗ, bàn tay vẫn run run chỉ vào Lâm Quân . Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đột nhiên cô gái kinh hãi hỏi : _ Tại sao là cậu, tại sao cậu lại ở chỗ này ? _ Uả, cô biết tôi à ? Lâm Quân ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra . Sao cô gái này lại nói lời khó hiểu như thế chứ . Không lẽ cô nàng xinh đẹp này biết ta à . Lâm Quân đang tự sướng trong lòng thì cô ta chợt hét lên . Như đã nhớ tới chuyện gì đó . _ À, là ngươi . Chết đi cho bà . Cô gái rút từ trong quần ra một thanh kiếm, vận đủ 12 thành công lực đâm thẳng về phía Lâm Quân . _ Này cô làm gì thế ? Lâm Quân thấy phần cô ta đâm vào chính là hạ bộ của hắn nên vội vàng lật bàn lên đỡ cây kiếm . Sau đó nhảy ra sau lưng . _ Chết đi, tên kỹ nam khốn khiếp . Cô ta không nói không rằng tiếp tục huy kiếm, như muốn đâm chém Lâm Quân thành hàng ngàn mảnh thì mới vừa lòng . Nhưng hiển nhiên đây là lớp học nên các học sinh xung quanh vội vàng lao tới giữ tay cô ta . _ Cô giáo, đây là lớp học a . Cất kiếm đi . Có gì từ từ nói . _ Các ngươi thả ta ra, ta phải chém tên này thành ngàn mảnh . Cô gái vùng vằng như muốn giãy ra nói . _ Ách, có gì từ từ nói . Chắc chắn là hiểu lầm đó . Một tên học sinh đang kéo tay cô ta khẩn trương nói . _ Hừ, hắn có hoá thành tro thì ta vẫn nhận ra hắn . Thả ta ra . _ Ách, cô giáo . Lâm Quân mới 16 tuổi thôi mà . _ Hả ? 16 tuổi ? Thật không ? Cô gái ngạc nhiên hỏi . Trong tâm trí cô ta thì tên này cũng phải 40 50 rồi chứ, làm sao lại trẻ như thế được . _ Đúng, đúng vậy . Hắn mới nhập học ngày hôm nay thôi mà . _ Ặc . Thế à ? Cô gái nói xong đột nhiên không giãy dụa nữa . Cất cây kiếm lại rồi hất hàm hỏi Lâm Quân : _ Ngươi là gì của Lâm Long ? _ Ta ? cha ta tên là Lâm Phong, ông nội ta tên Lâm Thiên. Chú bác ta tên Lâm Phương, Lâm Hằng . Cả cái gia phả ta chỉ có một ông cố nội đời thứ 13 tên Lâm Long, không phải ngươi hỏi ổng đó chứ . Nếu thế mai chịu khó ra mộ nhà ta thăm đi nhé . Nhưng ta cũng không biết lão chôn ở đâu . Lâm Quân tuy có chút khó hiểu nhưng vẫn giải thích . Thật ra cha hắn kiếp trước đúng là tên Lâm Long, nhưng qua kiếp này thì tên lại là Lâm Phong . Tuy khó hiểu một chút nhưng hắn vẫn nói ra tên cha hắn kiếp này . Hắn không tin người cô gái này hỏi là ba hắn kiếp trước . _ Nói láo . Bây giờ cha ngươi ở đâu . Đưa ta đi gặp mau . Cô gái hiển nhiên là không tin tưởng vào kết quả của Lâm Quân . Trong tâm trí cô thì người đó giống Lâm Quân tới 90%, nếu không phải là cha con thì không có cách giải thích nào khác cả . _ Hừ, tự sát đi . Lâm Quân có chút hơi điên tiết vì cô gái này cứ giở cái giọng đó ra . Nếu không phải vì cô ta là mỹ nữ thì hắn đã gọi đám pet của hắn ra ngoài củ hành cô ta rồi . _ Cái gì ? tên nhóc con dám đùa giỡn ta . Muốn chết hả ? Cô gái nghe thế cũng bực mình, tiếp tục vung kiếm . _ Hừ, cả nhà ta chết cả rồi . Ngươi không tự sát thì làm sao mà gặp . Lâm Quân lạnh lùng hừ một tiếng . Hắn không biết chuyện gì xảy ra nhưng nhắc tới gia tộc họ Lâm đã chết sạch của hắn thì Lâm Quân cũng hơi có chút bi thương trong lòng . Mặc dù không liên quan tới hắn nhưng cái thân xác này lại liên quan, cho dù không có linh hồn thì vẫn cứ ảnh hưởng hắn một chút . Nhưng nghe tới đây cô gái đột nhiên ngẩn người, có chút không tin vào tai mình và hỏi lại : _ Ngươi nói cái gì ? Hắn đã chết ? Tuy không biết hắn ở đây là nói ai nhưng sự thật đúng là cả gia tộc hắn đã chết sạch . Lâm Quân lạnh lùng nói : _ Đúng, cả gia tộc chỉ còn một mình ta . Cô nghĩ ta dám lấy chuyện này ra nói đùa chắc . Rầm . Cô gái nghe Lâm Quân xác định thì đột nhiên quỳ xuống đất, trong mắt tuông ra hai hàng nước . Trong miệng còn lẩm nhẩm : _ Không thể nào,…….. không thể nào . Tại sao ngươi ………có thể đi như thế được . Ngươi còn nợ ta mà……., còn nợ ta mà ……….. _ AAAAAAAAAAAA . Tại sao ? tại sao ? tại sao ? Cô gái hét lên rồi phá không bay ra ngoài, đứng trên bầu trời gào thét, nhưng vừa gào nước mắt vừa chảy ra như suối . Gào thét được một lúc thì thân ảnh cô ta cũng biến mất trên bầu trời, không rõ là đã bay đi đâu . Thấy thân ảnh cô giáo Trần Mỹ Phương xa dần xa dần thì đám học sinh lớp A2 thở phào một hơi thật dài . Nhưng đồng thời cũng quay qua nhìn Lâm Quân như một tên quái thai . Trong lòng thầm nghĩ tên nhóc này như sao chổi, mới đi học một bữa đầu tiên mà đã làm ra bao nhiêu chuyện động trời . Không biết nếu 4 năm học mà cứ học với thằng này thì có chết không đây . Thấy đám học sinh nhìn mình với ánh mắt quái dị thì Lâm Quân có chút chột dạ, không biết hắn làm gì mà cô ta, à cô giáo khóc ghê thế . _ Này, ta không biết gì hết nhé . Đừng nhìn ta với ánh mắt như thế . Ta vô tội mà . Lâm Quân dở khóc dở cười nhún vai . Chính hắn cũng chả hiểu cái quái gì xảy ra . Ờ, thì mày vô tội . Haiz nhưng mà hình như nhờ thằng này cả buổi không học được tiết nào rồi thì phải . Nghĩ lại cũng đúng là chuyện tốt, phải chi như này hoài thì thích quá . Đám học sinh khinh bỉ trong lòng một lát nhưng vì Lâm Quân làm bọn hắn không học tiết nào nên cũng không trách hắn . _ Thôi, giờ tự học . Haiz cậu bạn mới tới, bạn thật là mạnh mẽ quá . Làm chúng tớ chưa học được tiết nào . Đột nhiên một cô gái hô to lên, đây đúng là lớp trưởng kèm thiên tài của lớp A2 . Tên cô ta đúng là Nhật Quỳnh . _ Ừ, anh em về chỗ đi . Đứng đây thầy nào đi qua hỏi lại mệt . Chúng học sinh cũng đều phản ứng, tự động bước về chỗ ngồi . Nhưng học tiếp không được nên cả đám quay sang ngồi chém gió với nhau . Lâm Quân cũng tham gia vào trong đó . Người nói nhiều nhất sáng hôm đó chính là hắn . Bởi vì là người mới và hôm nay làm ra đủ thứ chuyện nên hắn rất được chiếu cố . Tới mức Lâm Quân chém khô cả họng rát cả lưỡi thì mới ứng phó được hết đám học sinh hỏi chuyện . Trong lòng thầm nghĩ đám này nhiều chuyện vãi cả linh hồn . ………………………… Buổi chiều là một buổi tự học . Có thể tự tập luyện võ nghệ nên không ai quản . Lâm Quân đi với đám người Đặng Tùng, ngồi chém gió ngắm các cô gái chứ thú thật là bọn này cũng không có hứng thú tự học lắm . Bởi vì lúc sáng bị ăn hành mãnh liệt nên tên nào tên nấy đều uể oải trong người . Cho dù đã được Lâm Quân chữa trị tốt trở lại nhưng hiển nhiên là cả đám đều cực kỳ buồn bực . _ Mẹ nó chứ Lâm Quân . Tối nay chúng ta đánh dã chiến đi . Đang lúc chém gió hăng say thì đột nhiên Thiên Vũ bực mình hét lớn . _ Này, đánh dã chiến . Ngươi đùa à ? Ta không phải gay đâu nhé . Lâm Quân toát mồ hôi hột . 2 thằng đàn ông đánh dã chiến, không phải là làm hoa cúc nở hoa à . Từ này dễ liên tưởng lắm đó . _ Ặc, ngươi mới là gay ấy . Ý ta nói là chúng ta sẽ tập kích trong đêm . Hừ hừ, bị bọn hắn đánh thế ta không nuốt trôi được cục tức này . _ Tập kích trong đêm . Đám Ngọc Tú xung quanh hiển nhiên có hứng thú với từ này nên xúm lại hỏi . _ Đúng, chính thế . Ngươi nên biết là học ở đây chính là học nội trú . Chưa xong thì chưa được ra ngoài nên mỗi học sinh đều có phòng riêng của mình . Ý ta là phải chọn lúc đêm tối lẻn vào phòng đem bọn hắn đánh tới ba má nhận không ra . Đặng Tùng cười rồi đem cái âm mưu kinh thiên của mình ra giải thích . _ Hê hê, nghe hợp lý phết . Nhưng chúng ta làm thế nào ? Lâm Quân hứng trí bừng bừng hỏi .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang